诵,读音 sòng
释义
用有高低抑扬的腔调念:~读。背~。
称述,述说:“王之为都者,臣知五人焉,知其罪者,惟孔距心,为王~之”。
诗歌:作~。
怨谤。
组词
作诵[zuò sòng] 念叨。
课诵[kè sòng] 课读吟诵。
口诵[kǒu sòng] 读出声音来;朗读。
传诵一时[chuán sòng yī shí] 诵:称诵、传述。 在某一个时期内,人们到处传述。
一览成诵[yī lǎn chéng sòng] 形容记忆力超群,看一下就能背诵。
水利万物而不争,
而万物莫能与之争。