
梅 méi 花 huā
(唐táng) 崔 cuī 道 dào 融 róng
数 shù 萼 è 初 chū 含 hán 雪 xuě,
孤 gū 标 biāo 画 huà 本 běn 难 nán。
香 xiāng 中 zhōng 别 bié 有 yǒu 韵 yùn,
清 qīng 极 jí 不 bù 知 zhī 寒 hán。
横 héng 笛 dí 和 hè 愁 chóu 听 tīng,
斜 xié 枝 zhī 倚 yǐ 病 bìng 看 kàn。
朔 shuò 风 fēng 如 rú 解 jiě 意 yì,
容 róng 易 yì 莫 mò 摧 cuī 残 cán。