陌上花苏轼古诗注音版
mò shàng huā kāi hú dié fēi , jiāng shān yóu shì xī rén fēi 。陌上花开蝴蝶飞,江山犹是昔人非。
yí mín jǐ dù chuí chuí lǎo , yóu nǚ cháng gē huǎn huǎn guī 。 遗民几度垂垂老,游女长歌缓缓归。
mò shàng shān huā wú shù kāi , lù rén zhēng kàn cuì píng lái 。 陌上山花无数开,路人争看翠軿来。
ruò wéi liú dé táng táng qù , qiě gēng cóng jiào huǎn huǎn huí 。若为留得堂堂去,且更从教缓缓回。
shēng qián fù guì cǎo tóu lù , shēn hòu fēng liú mò shàng huā 。生前富贵草头露,身后风流陌上花。
yǐ zuò chí chí jūn qù lǔ , yóu jiào huǎn huǎn qiè huán jiā 。已作迟迟君去鲁,犹教缓缓妾还家。